“Điểm Đến Cuộc Đời” kể lại hành trình sống của những người cận tử. Họ là những người bình thường giữa cuộc đời này. Cuộc đời của họ đơn thuần và chân thực tới mức, sẽ không có điều kì diệu nào hoá giải được đau đớn về thể xác, cũng như lấp đầy tổn thương trong tinh thần. Họ và người thân của họ như những mầm cây nhỏ bé. Dù số phận trao họ nỗi buồn, nhưng không vì thế, mà họ ngừng chiến đấu để được sống và gửi lại ý nghĩa sống cho đời.
Tôi tin rằng, độc giả sẽ là người được “nhận” nhiều nhất sau khi gấp cuốn sách lại. Bởi nhờ những câu chuyện trong “Điểm Đến Cuộc Đời”, chúng ta có cơ hội cảm nhận tâm hồn mình đủ đầy thêm một lần nữa. Ta được truyền thêm dũng cảm để đối diện với “bóng ma lập lờ” mang tên “Cái C h ế t”… Để từ đó, thêm biết ơn mỗi ngày bình lặng trôi qua, khi mình còn được hít hà hương thơm của đất trời, của sự sống.
“Sự sống” như nắm cát trôi tuột qua tay, điều duy nhất đọng lại chính là “ý nghĩa sống” ta trao đi mỗi ngày.
CÂU CHUYỆN CỦA NHỮNG NGƯỜI CẬN TỬ
Những người cận tử trong “Điểm Đến Cuộc Đời” giúp ta hiểu về ý nghĩa của “Sự Sống” – thứ vốn hữu hạn nhưng thường bị lãng quên.
Nam – Cậu bé 7 tuổi, cứ thế đi qua sự sống cùng sự đồng hành của mẹ Hà. Trong khoảnh khắc bất ngờ không điều hẹn trước, Nam gọi mẹ và nói: “Mẹ ơi, con cám ơn mẹ”. Mẹ Hà cũng mỉm cười hồi đáp – “Mẹ cũng cảm ơn con”.
Liên – Cô gái 27 tuổi với tình yêu tha thiết cho cuộc đời, đã tìm ra sứ mệnh của riêng mình: “Em sống là để nhắc nhở người khác biết là họ may mắn, và qua đó cho họ động lực để sống tốt hơn”.
Vân – Người phụ nữ trẻ, mẹ của 2 cô con gái nhỏ, từng ngày, từng giờ phải chịu đựng nỗi đau đớn khôn xiết. Cô cảm nhận được “nó” đang lan ra khắp tấc da thớ thịt. Sự hiện diện đó rõ nét đến mức không thể tiếp tục né tránh thêm nữa. Câu chuyện của Vân dài và nhiều lúc khiến trái tim ta hụt hẫng vài nhịp. Thế nhưng, trong đó, ta được thấy sự ngoan cường của một người phụ nữ, một người mẹ; Nỗi đau sâu sắc của cha mẹ Vân, chồng và các con của cô; Nỗ lực không dừng lại của các bác sĩ. Ta biết rằng, cuộc đời này thực sự không tuyệt vọng như ta vẫn tưởng.
Đứng trước “cái c h ế t”, “sự sống” cũng chỉ như nắm cát qua tay.
Sự tồn tại của “cái c h ế t” là thứ chúng ta thường né tránh và sợ hãi.
“Nó” vô thường, bất định. Chúng ta không có đủ khả năng để biết giới hạn của mình đến khi nào. Bé Nam, ngày hôm trước vẫn còn có thể đi đá bóng, ngày hôm sau đã không thể rời phòng bệnh. Liên vẫn cống hiến cho cuộc đời bằng sự chăm chỉ và tình yêu thương, giữa những cơn đau của các đợt hoá trị.
Có lẽ có một điểm chung tồn tại ở cả Nam, Liên và Vân… Đó là đằng sau tất cả những uất ức, sợ hãi, và cả tuyệt vọng, tâm trí họ trở nên bình lặng và tự do, như một cách để tiếp tục sống dù chỉ còn lại ít ngày tháng nữa thôi. Họ như một bông hoa kiên cường đâm chồi và nảy nở giữa hố đen bất tận.
Đối với tôi, cái c h ế t làm tăng sự tương phản trong “bức tranh” cuộc đời. Để ta nhận ra sự sống vẫn luôn ở đây và biến hoá trong từng phút giây. Chẳng qua là vì, chúng ta đã quá đỗi quen thuộc với sự sống, nên vô tình bỏ qua việc bồi đắp cho sự sống thêm phần tốt đẹp.
“Giá trị của cái c h ế t là giục giã chúng ta sống một cuộc sống có ý thức”
KHÔNG AI CÓ QUYỀN LỰA CHỌN SỐNG HAY CHẾT
Bạn thân mến, tâm hồn ta có thể chằng chịt vết thương. Mỗi ngày ta đang sống tưởng như vô vọng và tăm tối. Những cơn trầm cảm bủa vây lấy ta, hướng ta đến những điều tiêu cực. Nhưng mong cậu tin rằng: Chúng ta chỉ là con người bình thường. Chúng ta, thực ra, không hề được trao quyền để quyết định “sống hay c h ế t”.
Đứng trước sự c h ế t, chúng ta sẽ luôn khao khát nhiều thứ hơn những gì chúng ta có thể.
Ước mong của Nam là các bác sĩ tiếp tục chữa bệnh cho mình. Cậu chấp nhận chịu đau, chỉ cần bác sĩ đừng dừng thuốc, đừng trả cậu về nhà.
Khao khát của Liên là cố sống thêm 3 tháng để được thấy đứa cháu ruột sinh ra đời. Qua 3 tháng, cô lại hi vọng có thêm 3 tháng nữa để được ăn Tết.
Nỗi lo lắng thường trực trong Vân là làm sao kịp c h ế t khi đôi mắt còn lành lặn để đi hiến? Làm sao hoàn thành hết những việc phải làm cho con cái.
Họ là vậy đó. Những người đang đứng trước cái c h ế t còn cố gắng tìm ra một ý nghĩa của sự sống, vậy thì chúng ta – những người đang nắm sự sống trong tay, có lý do gì để buông bỏ không? Hoàn toàn không, bạn thân mến.
Ý NGHĨA CỦA SỰ SỐNG
Khao khát cống hiến cho đời
Liên khao khát được đi làm, được thể hiện mình là người mạnh mẽ và độc lập.
Vân khao khát được để lại một phần cơ thể cứu cuộc đời ai đó. Mặc dù, việc hiến tạng vẫn còn là điều xa lạ đối với gia đình, họ hàng, làng xóm nơi cô đang sống.
Thực ra, họ không có nhiều điều để làm với “cái c h ế t” ngoài việc chấp nhận và chuẩn bị. Những người ngoài cuộc sẽ cảm thấy nuối tiếc cho một kiếp người. Nhưng có lẽ, ở phương diện của họ thì không hẳn. Dù ở đoạn đường cuối của sự sống, họ vẫn có rất nhiều thứ để làm. Trong đó, được sống và được cống hiến là điều mãnh liệt nhất.
Chứng kiến cuộc chiến đấu của họ, nghe những ước mơ của họ với cuộc đời, mỗi người trong chúng ta có tự hỏi – Điều tiếp theo mình sẽ làm là gì nhỉ?
Biết ơn cuộc đời
Một thời gian sau khi con trai qua đời, mẹ Hà của Nam trò chuyện với tác giả Đặng Hoàng Giang và chia sẻ rằng: Chị cảm thấy may mắn khi Nam đã không phải đau đớn quá nhiều. Cậu bé vẫn có thể ăn uống và khá tỉnh táo. Nam đã nói được những điều cần nói với chị và chị cũng vậy.
Liên tin rằng: Sự sống chính là điều may mắn. Liên kể lại câu chuyện của mình để làm sao mỗi người trong chúng ta đều cảm nhận được sự tuyệt vời của cuộc sống, để tiếp tục sống sao cho tốt.
Vân trong những ngày cuối cùng nằm trong căn phòng không ánh sáng tự nhiên, vẫn chầm chậm vượt qua cơn đau để viết thư cho 2 cô con gái nhỏ. Cô muốn viết để các con của những năm tháng sau này hiểu được vì sao không còn mẹ và biết phải sống sao cho tốt.
Lòng biết ơn theo một cách nào đó đã giúp người cận tử, người thân của họ có thể tiếp tục sống. Và tuyệt vời hơn là dùng câu chuyện và hành động của chính mình để xây đắp cuộc đời thêm đẹp đẽ, thêm ý nghĩa.
Lòng biết ơn sẽ có thể tiếp tục giúp chúng ta sống. Sống bình an, khoẻ mạnh, sống có ý nghĩa.
CUỘC SỐNG VÀ NHỮNG ĐIỀU CÒN BỎ NGỎ
*Hiến tạng
“Giữa tháng Tư, bưu điện chuyển tới tờ đăng ký do Trung tâm Điều phối hiến tạng gửi vào. Nó nằm suốt trên đầu giường Vân. Vân chần chừ không ký, cô bị giằng xé giữa nguyện vọng cuối đời của mình và nỗi đau mà nó gây ra cho người thân”
Hiến tạng vẫn còn là khái niệm khiến người ta e sợ. Bởi rằng họ không muốn khi “đi sang thế giới bên kia”, mình hay người thân của mình không còn lành lặn. Vậy nhưng, nếu có thể nhìn nhận ở một góc độ khác, chúng ta sẽ thấy giá trị to lớn hơn… Chí ít chúng ta vẫn biết một phần cơ thể mình đã cứu sống ai đó, cho ai đó cuộc đời, và phần cơ thể ấy vẫn tồn tại trên cõi đời chân thực này…
*Hỗ trợ giảm đau cho người bệnh
“Ở giai đoạn cuối, trọng tâm của các can thiệp không nằm ở chữa bệnh nữa, mà hướng tới việc giúp người bệnh có chất lượng sống cao nhất trong thời gian còn lại của họ”.
“Vài tháng sau, tôi có dịp được trò chuyện về chủ đề này với Eric Krakauer. Krakauer là phó giáo sư chuyên ngành chăm sóc giảm nhẹ của trường Đại học Havard và đã lăn lộn nhiều năm để giúp đỡ Việt Nam trong lĩnh vực này. Ông vẽ một bức tranh toàn cầu khiến tôi choáng váng: Kiểm soát đau được coi là một quyền con người, và morphine nằm trong danh sách các thuốc thiết yếu do Tổ chức Y tế Thế Giới WHO ban hành, nhưng 80% dân số Thế giới, thường tập trung vào các quốc gia nghèo, không nhận được các biện pháp giảm đau thích hợp. Các nước phát triển chỉ chiếm 17% dân số Thế giới nhưng tiêu thụ tới 94% tổng số thuốc opioid (thuốc có chất thuốc phiện) toàn cầu”.
ĐÔI LỜI KẾT THÚC
Bạn thân mến,
Khi viết về cuốn sách này, tôi đã loay hoay suốt nhiều ngày. Đây là chủ đề cũng rất xa lạ đối với tôi, mà đọc xong lại thấy nhẹ nhõm thật. Tác giả Đặng Hoàng Giang cũng muốn truyền tải qua cuốn sách này, một góc nhìn trực diện về thứ chúng ta vẫn thường né tránh, để rồi có được sự thanh thản trong cuộc đời, sự dũng cảm để sống hết mình trong tương lai. Nếu có dịp, hãy cùng đọc cậu nhé!
LƯU Ý: Bản quyền bài viết thuộc về blog “CHUNGwithu.com”. Vui lòng không sao chép dưới bất kì hình thức nào. Nếu bạn có nhu cầu chia sẻ và trích dẫn, xin hãy liên hệ trước qua email: [email protected]. Cảm ơn bạn đã quan tâm tới những nội dung tại blog.
Đọc về BẢN QUYỀN và thông tin ủng hộ cho CHUNG tại: <Đây>
1 Comment
Pingback: 22 Cuốn Sách Cho Năm 2022 - CHUNG