Xin chào, bạn thân mến
Đây là một lá thư vui.
Cậu có nhận ra là, chúng ta thường nói với nhau – Làm điều này sẽ giúp mình hạnh phúc nè~ Nhưng chẳng mấy ai nói, là – Đừng làm gì thì sẽ hạnh phúc?
Ở khoảng vườn nhà, mẹ tôi có trồng một ít ngô để ăn. Trong khoảng 3 tháng chăm sóc, nếu chỉ chăm chú bón phân, tưới nước, cây sẽ không thể sống. Mà mẹ tôi thường xuyên phải dẹp bỏ cỏ dại, cắt bỏ cây bị hỏng, những thứ đang chiếm hết nguồn đất và dinh dưỡng của các cây ngô khoẻ mạnh.
Nếu cây ngô đó là tượng trưng cho hạnh phúc mà tôi đang theo đuổi, liệu có phải thiếu sót không khi tôi chỉ tập trung theo đuổi những điều tích cực như tiền bạc, sự nghiệp, tình yêu, sức khoẻ,… mong chúng sẽ giúp mình hạnh phúc hơn và tự do hơn, mà quên mất mình còn phải đồng thời dọn dẹp cả những điều tiêu cực trong cuộc sống thì hạnh phúc của mình mới được bền lâu.
Đó là nguồn cảm hứng để tôi viết nên lá thư hôm nay. Một lá thư nhìn về hạnh phúc theo góc độ hoàn toàn khác. Không phải tiếp tục bảo nhau hãy làm gì, mà sẽ là đừng làm gì.
Và tất nhiên là có một lời nhắn quen thuộc ở CHUNG rằng, cậu không cần quá đặt nặng những gì tôi chia sẻ, bởi đó là trải nghiệm cá nhân của tôi. Nhưng xin hãy nghĩ về thói quen nào đó đang khiến cậu không hạnh phúc, có thể cậu sẽ cần kha khá thay đổi để loại bỏ hết chúng đấy! Hãy coi trọng những suy nghĩ mà cậu có trong thời gian chúng ta trò chuyện, đó mới thực sự là ý nghĩa của cuộc gặp gỡ này.
ĐỪNG BẬN TÂM ĐẾN TUỔI TÁC
Trong 1 buổi đi ăn với nhau tôi và bạn tôi tình cờ cùng thốt lên rằng: “Sắp 30 rồi và bây giờ tao mới thấy bắt đầu sống”.
SỐNG ở đây nghĩa là:
Đã biết hơn một chút về xã hội, con người, cuộc sống.
Đã trải nghiệm hơn một chút những công việc khác nhau, hay đi thêm vài địa điểm xa hơn đường từ nhà đến công ty.
Và quan trọng là đã hiểu hơn 1 chút về bản thân mình ở những phiên bản khác nhau.
Đến lúc này, tôi đã có chút ít kinh nghiệm sống để biết mình muốn gì và bắt đầu theo đuổi như thế nào. Ước mơ sẽ không chỉ đến khi nằm ngủ trưa như hồi tiểu học nữa, mà được biến thành kế hoạch với các bước rất đi nhỏ. Chính một tâm thế chủ động của tuổi 30 đã giúp tôi vững vàng hơn, dù chưa cần biết kết quả là thành công hay thất bại.
Tất nhiên, tôi vẫn không thể nói, tuổi tác chỉ là con số vô nghĩa. Về mặt sinh học, tuổi tác là thứ rất quan trọng. Nhưng dẫu có vậy, thì đối với tôi, nó là một trong những điều quan trọng, chứ không phải điều quan trọng nhất. Chúng ta cứ nghiêm túc chuẩn bị sớm cho sự nghiệp, tình yêu, cuộc sống. Nhưng nếu thực sự đến 25 tuổi còn mông lung hay 30 tuổi chưa lập gia đình, chưa có nhà riêng, xe chính chủ thì cũng đừng quá hoang mang.
Đôi khi tôi nghĩ, cứ coi như tôi đã thất bại khi 30 tuổi chẳng có gì trong tay, thì… rồi sao nữa? Cảm thấy tự ti, lo lắng có giúp thay đổi cuộc sống hiện tại không, nếu chính tôi không thay đổi? Nó có phải yếu tố giúp ngày mai tốt đẹp hơn, nếu tôi không vực dây và bước tiếp? Chúng có thể khiến các yêu cầu của khách hàng dễ dàng hơn, deadline bớt dồn dập hơn, nếu tôi không kiên trì làm việc?
Cuộc sống vẫn trôi đi, khi mà ta bận phiền muộn về tuổi tác. Nếu đã vậy thì đừng tự giới hạn bản thân trong số tuổi, bởi điều duy nhất bị ảnh hưởng chỉ là tâm trạng và niềm tin của ta vào bản thân mà thôi.
Bạn thân mến,
Đừng sợ con số của tuổi tác. Tuổi tác là nguồn cảm hứng, không nên là bóng ma đe doạ ta sợ hãi. Tuổi tác sẽ là những dấu ấn, tuổi cũ ghi lại trải nghiệm cũ và tuổi mới sẽ tiếp tục thắp sáng niềm lạc quan vào những ước mơ mới.
ĐỪNG BIẾT VỀ TIỀN LƯƠNG CỦA NGƯỜI KHÁC
Xung quanh chúng ta, thói quen của nhiều người là hỏi tiền lương như một cách trò chuyện xã giao, thân mật, và đồng thời cũng để thoả mãn sự tò mò. Thì đúng là biết lương của người khác không phải chuyện xấu hoàn toàn. Bởi chính lúc đi tìm thêm ý tưởng cho lá thư này, tôi đọc được một số ý kiến khá hay. Việc biết tiền lương của nhau giúp ta chống lại sự bất bình đẳng giữa các nhân viên, ví như giữa nhân viên nam và nhân viên nữ, hay giữa người có thâm niên và người mới vào công ty nhưng có cấp bậc và trách nhiệm tương đương. Hoặc, khi đã tham khảo khoảng lương của người khác tương tự mình, ta sẽ thấy tự tin thỏa thuận lương với nhà tuyển dụng hơn. Chắc chắn rằng, chúng ta sẽ luôn phải có nhiều cách ứng phó khác nhau trong những hoàn cảnh khác nhau.
Nhưng ở đây, tôi chỉ đề cập đến một góc độ “Biết tiền lương của người khác làm ta bớt hạnh phúc”, thay vì một bức tranh rộng lớn liên quan đến tiền lương. Bởi chính tôi từng rơi vào hoàn cảnh oái oăm, khi vô tình biết lương của người bạn làm cùng mình. Một khi đã biết người ấy làm cùng công việc như mình, nhưng lương cao hơn mình, tôi không tránh khỏi sự so sánh, ấm ức, ngay cả khi, tôi thừa nhận mức lương của mình đã phù hợp với nhu cầu của mình rồi.
Tôi nghĩ, những con số, bản thân nó, vốn rất lạnh lùng và vô cảm, nhưng khi bước vào tâm trí ta, nó được gán cho vô vàn ý nghĩa. Những ý nghĩa lan man đó sẽ sớm trở thành “ngọn lửa” thiêu đốt tất cả sự tự tin của chúng ta và khơi dậy những cảm xúc xấu xí. Trong khi đó, nếu không biết về tiền lương của người khác, tôi thấy thoải mái và tự do hơn để cống hiến cho công việc mình đang làm.
Vì lẽ ấy, nên tôi cố gắng là sau khi thoả thuận lương với công ty xong, tôi sẽ ngừng nghĩ ngợi thêm và hài lòng với những gì mình đang có. Còn người khác có thế nào ấy à, kệ họ đi.
ĐỪNG DÙNG MẠNG XÃ HỘI QUÁ NHIỀU
Đầu tháng 9, cơn bão Yagi đổ bộ vào miền Bắc. Nơi tôi sống bị mất điện 2 ngày, điện thoại không còn pin, sóng điện thoại cũng không có. Sáng dậy theo ánh sáng ngoài cửa sổ, tối đi ngủ theo bóng tối của màn đêm. Chính trong bầu không khí đó, tôi thấy mình như trở lại hồi tiểu học. Chẳng ồn ào vì tiếng nhạc Tiktok, tôi nghe cô bác hàng xóm sang chơi, trò chuyện. Chẳng mải ngồi máy tính, tôi dọn nhà, đọc truyện. Thuở nhỏ, mắt không nhoè, đầu không nhức vì ngồi máy tính và chơi điện thoại quá nhiều. Bây giờ, tôi đau đầu, nhoè mắt mỗi ngày.
Việc bỏ hoàn toàn mạng xã hội là không thể. Như tôi đang làm việc trên những nền tảng này, hay thực sự bản thân chúng cũng giúp mang tới cho ta nhiều thông tin mới. Thế nhưng tôi nghĩ, ta cần giảm thời gian sử dụng mạng xã hội để mình không quá lệ thuộc vào nó.
Đừng cứ 10 phút lại mở điện thoại và ấn vào Facebook như một thói quen, khiến đầu óc lúc nào cũng căng thẳng, xáo xào vì quá nhiều nội dung ập tới.
Đừng chăm chăm trả lời mọi tin nhắn đến như một phản xạ. Vì sao chúng ta lại cứ phải chat với nhau mọi lúc, rồi đến khi gặp mặt thì đã hết chuyện, chỉ biết lặng yên nhìn quanh?
Và cuối cùng, đừng lo sợ ngoài kia đang diễn ra chuyện gì mà mình không biết. Việc biết hết tất cả mọi thứ không quan trọng như ta nghĩ. Bởi vì thực ra, xem nhiều nội dung, ta cũng không nhớ được nhiều. Biết nhiều cách nấu ăn, làm vườn, ta cũng không ứng dụng được tất cả vào đời sống.
Đừng xem mọi thứ, hãy xem có chọn lọc.
LỜI KẾT
Bạn thân mến,
Tôi hi vọng đây là một lá thư đủ vui để mang tới cho cậu ý tưởng gì đó mới mẻ, trên hành trình theo đuổi cuộc sống hạnh phúc, một cách thực sự thoải mái và vô tư.
Tôi luôn tin rằng, ta không bao giờ phải chờ đợi hạnh phúc ở một giây phút tương lai nào cả. Ta phải hạnh phúc trước thì mới sống tốt được!
Hi vọng cậu cũng sẽ tận hưởng hành trình hạnh phúc riêng thật sự trọn vẹn. Đừng ngại chia sẻ với tôi một điều cậu muốn cam kết sẽ ngừng làm để mình hạnh phúc hơn! Đây sẽ là một cách để chúng ta cùng lưu giữ lại gì đó tuyệt vời trên cõi mạng xa vời này~
Tôi rất vui vì chúng ta đã gặp nhau hôm nay.
Thương gửi cậu,
LƯU Ý: Bản quyền bài viết thuộc về blog “CHUNGwithu.com”. Vui lòng không sao chép dưới bất kì hình thức nào. Nếu bạn có nhu cầu chia sẻ và trích dẫn, xin hãy liên hệ trước qua email: [email protected]. Cảm ơn bạn đã quan tâm tới những nội dung tại blog.
Đọc về BẢN QUYỀN và thông tin ủng hộ cho CHUNG tại: <Đây>