LỜI MỞ ĐẦU
“Hospital Playlist” là tác phẩm tôi trân trọng đặt ở vị trí số 1 trong tất cả các bộ phim từng xem. Khó có thể kể hết lý do tôi yêu bộ phim này. Chỉ biết rằng, Hospital Playlist đáng trân trọng trong từng chi tiết nhỏ mang đủ đầy cung bậc cảm xúc.
Tôi vẫn nhớ trong truyện ngắn “Lão Hạc” của nhà văn Nam cao có một câu nói rất nổi tiếng:
“Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất…”
Thời điểm bộ phim công chiếu là khi dịch COVID-19 chỉ mới bùng phát. Những hoang mang và lo âu, những ngã rẽ mới trong cuộc sống khiến bất kì ai cũng cảm thấy nao núng. Thật may có “Hospital Playlist” xuất hiện… Ở nơi ấy, bình yên là được thấy các bác sĩ làm việc bằng tất cả nhiệt huyết với nghề nghiệp và bệnh nhân. Ở nơi ấy, đủ đầy là được thấy những cuộc đời rất đỗi bình thường của bác sĩ và bệnh nhân. Chính năng lượng tuyệt vời như vậy đã khơi dậy trong tôi ước mong sống trọn vẹn và ý nghĩa hơn mỗi ngày.
1. MỌI SINH MỆNH ĐỀU QUÝ GIÁ
“Hôm nay cũng phải cứu sống sinh mạng quý giá này nhé!“
Ngày hôm ấy, giáo sư Lee Ik Jun bước vào phòng phẫu thuật và nhìn một lượt những người đồng nghiệp của mình. Anh mỉm cười, cảm ơn họ và cùng họ cứu sống thêm một sinh mạng nữa. Một tình tiết được thể hiện theo cách hài hước nhưng qua đó, thể hiện sự trân trọng mà các bác sĩ dành cho từng sinh mạng. Họ sẵn lòng cứu chữa bệnh nhân bằng toàn bộ trái tim và khối óc, bằng tất cả trái tim kiên cường và tinh thần vững vàng như vậy.
2. VẺ ĐẸP CỦA TUỔI TRẺ
“Vì cô đẹp nên tôi ngắm. Trong mắt tôi, cô đẹp lắm. Ai để ý cô chỉ còn một bên ngực chứ? Cô đẹp vì cô còn trẻ. Tôi không cần có ngực cũng được, miễn là tôi có thể trở về 20 năm trước, lấy lại vẻ ngoài trẻ trung như cô thôi. Ai trẻ trung cũng thật đẹp. Ở độ tuổi trẻ trung đó, vẻ đẹp toát ra từ người cô“.
Nữ bệnh nhân của Giáo sư Chae Song Hwa thường phải nhận ánh mắt dò xét từ những người xung quanh. Cô cho rằng, mình bị đối xử khác thường bởi mình mất một bên ngực sau ca phẫu thuật ung thư vú. Mãi cho đến khi cô nghe được lí do, cô mới thực sự bất ngờ. Họ bày tỏ rằng, họ thấy cô rất đẹp. Họ thích cô bởi vì cô trẻ. Chỉ đơn giản như vậy thôi. Đối với họ, ước mong được trẻ lại và có thêm thời gian sống cho riêng mình còn quan trọng hơn những mặc cảm vẻ ngoài thông thường.
Cậu biết đấy, nếu được hỏi, hẳn là ai cũng sẽ mong bản thân sống tốt. Khi ta già đi, đối diện với bệnh tật và sự yếu đuối, mong muốn ấy càng trở thành mãnh liệt. Theo mạch phim, ta không thể biết, sau khi khoẻ lại, họ sẽ tận hưởng cuộc sống ra sao? Nhưng phân đoạn này cũng đủ để truyền cảm hứng cho chúng ta thêm mạnh mẽ trên hành trình theo đuổi cuộc đời trọn–vẹn. Hãy làm sao để khi già đi, chúng ta không phải nuối tiếc cho bất kì điều gì còn dang dở ở tuổi trẻ.
3. CỐ THÊM MỘT CHÚT NỮA ĐƯỢC KHÔNG?
“Andrea, nếu lòng em đã quyết thì anh nhất định sẽ ủng hộ thôi. Nên sao em không cố thêm một năm nữa?”
Tấm lòng vì bệnh nhân thôi thúc Jeong Won nỗ lực cứu sống tất cả những bệnh nhi của mình. Nhưng vốn dĩ đó là điều lực bất tòng tâm. Dẫu anh muốn rất muốn, thì đôi khi, cũng đành phải buông tay. Đó là lí do mỗi khi chứng kiến một bệnh nhân ra đi, anh đau lòng đến mức muốn từ bỏ công việc bác sĩ. Vào thời điểm đó, anh trai của Jeong Won sẽ khuyên anh cố gắng thêm một năm nữa. Chỉ cần một năm nữa.
Câu hỏi hài hước này có thể khiến chúng ta bật cười. Thế nhưng, tôi chợt thấy điều đơn giản tới mức hiển nhiên như vậy lại có thể động viên mình rất nhiều. Biết rằng trái tim chúng ta chẳng thể buông bỏ, hãy động viên mình cố thêm một chút. Cứ làm hết lòng như thể ta sắp dừng lại… Rồi thời gian thấm thoắt trôi, nhìn lại đã qua bao lần “một năm”.
4. LUÔN NGHIÊM TÚC TRONG CÔNG VIỆC
“Khi phẫu thuật hay khi nói chuyện với bệnh nhân, cả cậu và Seok Min lúc nào cũng phải tỉnh táo. Công việc này tuy rất mệt mỏi nhưng cậu sẽ sớm quen thôi. Nhưng ngay cả khi đã quen rồi, chúng ta vẫn không nên quá thoải mái khi làm việc. Hãy nhớ kĩ điều đó.“
Giáo sư Chae Song Hwa thường xuyên đặt câu hỏi bất ngờ cho các bác sĩ học trò của mình, ngay cả lúc đang phẫu thuật. Đó là cách cô muốn họ luôn tỉnh táo và duy trì sự tập trung trong suốt thời gian làm việc.
Công việc bác sĩ trong “Hospital Playlist” nói riêng, hay mọi công việc chúng ta đang làm mỗi ngày này đều có những khó khăn riêng. Thời gian lâu dần, chúng ta sẽ thích ứng và mọi việc trở nên dễ dàng hơn. Tuy nhiên, dù ở bất kì thời điểm nào, tinh thần nghiêm túc đóng vai trò vô cùng quan trọng. Bởi sự chuyên nghiệp ấy không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì chất lượng công việc, vì những người nhận “sản phẩm” mà ta làm ra.
5. NỖI MẤT MÁT CÓ THỂ LỚN TỚI ĐÂU?
“Hôm nay là Tết Thiếu nhi nên thằng bé muốn được cùng bố ăn mì tương đen. Nhưng Won Jun từ giờ trở đi sẽ không thể làm vậy được nữa. Chúng ta không thể để mỗi dịp Tết thiếu nhi, con trai anh ấy phải khóc vì bố mất.“
Một bệnh nhân của Giáo sư Ik Jun vừa qua đời vì tai nạn giao thông. Các y bác sĩ sẽ sớm thực hiện ca phẫu thuật hiến tạng để cứu sống nhiều người khác nữa. Tuy nhiên, Ik Jun đột ngột rời thời gian phẫu thuật muộn hơn 10 phút. Không một ai kịp nhận ra lý do đằng sau… Đó là bởi ngày hôm ấy là Tết thiếu nhi. Ngày Tết thiếu nhi ấy, một người cha đã không thể thực hiện lời hứa với con trai nhỏ. Cũng ngày Tết thiếu nhi ấy, một người con vĩnh viễn mất cha.
Đôi khi, chỉ là vô tình thôi, chúng ta quên mất một số điều rất-rất nhỏ trong cuộc sống. “Hospital Playlist” dùng chi tiết này để nhắc cho chúng ta rằng: Có thể chỉ là 10 phút chờ đợi thôi, chúng ta đã thay đổi cuộc đời một ai đó. Nếu trong tương lai gặp một chuyện buồn đến vậy, cậu đừng ngần ngại mà chậm lại đôi chút nhé… Biết đâu điều đó lại “cứu sống” một cuộc đời khỏi đau thương.
6. KHÔNG TỪ BỎ ĐÃ LÀ MỘT SỰ DŨNG CẢM
“Cô đã không từ bỏ con mình cho đến cuối cùng. Điều đó không phải ai cũng làm được đâu. Cô thực sự đã cố gắng hết sức rồi. Cô đã vất vả rồi.“
Một bệnh nhân thuộc Khoa Sản gặp phải một trường hợp không may. Đứa con sắp trào đời của cô bị chứng bệnh não phẳng (Tức là “Không có não”). Dù đã biết từ trước nhưng cô vẫn quyết định sinh em bé như bình thường. Vào ngày hạ sinh của cô, Giáo sư Yang Seok Hyeong đã dặn các bác sĩ đừng để đứa bé cất tiếng khóc. Thay vào đó, anh muốn họ bật nhạc để người sản phụ không nghe được bất kì âm thanh nào từ đứa con mình vừa sinh ra. Nghe đến đây, có lẽ chúng ta đều hiểu nhầm anh là một người lạnh lùng vô cảm. Nhưng lý do thực sự đằng sau đó có thể khiến ta đau lòng mãi không thôi…
“Anh ấy nói rằng, “Người mẹ đã biết rõ mọi chuyện, và cũng đã chuẩn bị tâm lý. Nhưng nếu cô ấy nghe được tiếng khóc của đứa trẻ báo hiệu nó đã ra đời, thì nỗi đau tinh thần sẽ theo cô ấy suốt đời. Người mẹ đó đã trải qua quá nhiều bất hạnh nên anh ấy không muốn cô tiếp tục bị tổn thương nữa.”
Bạn thân mến ơi… Có khi nào đó trong đời, chúng ta tuyệt vọng tới mức muốn buông bỏ chính sự sống này… Hãy nhớ đến một người phụ nữ đã kiên cường để đứa con không may mắn của mình có một cuộc đời. Dẫu cho kết quả không như mong đợi, thì ít nhất, chỉ cần không từ bỏ thì ta đã rất dũng cảm rồi.
7. CHÚNG TA LUÔN VÔ THỨC TÌM MẸ
“Mẹ ơi, mẹ dẫn con theo với. Hãy mang con rời khỏi đây.”
Mẹ của Giáo sư Yang Seok Hyeong được khắc hoạ trong những tập đầu tiên của Hospital Playlist, với hình ảnh lí trí và lạnh lùng. Kể cả khi bà vừa mất con gái, vừa biết chồng ngoại tình. Chính Seok Hyeong cũng đã tin rằng mẹ mình ổn… Cho đến buổi tối trời mưa tầm tã, anh trở về nhà và nghe tiếng khóc nỉ non vọng lại từ góc tối xa xăm… Là mẹ anh đang ngồi khóc đầy đau khổ. Và trong thời điểm ấy, bà chỉ có thể gọi mẹ . Chỉ biết cầu xin mẹ có thể cứu mình ra khỏi đau thương của cuộc đời.
Ta cứ nghĩ mình không hợp với mẹ. Ta những tưởng mẹ ghét mình nên mới hay lớn tiếng mắng mỏ, và cằn nhằn quá nhiều. Nhưng một ngày nào đó khi trái tim tan vỡ, bơ vơ trong nỗi đau khôn cùng, ta sẽ lại vô thức tìm về với Mẹ. Tiếng gọi “Mẹ” đầy bất lực chỉ để xin Mẹ cứu rỗi mình.
8. DÀNH CHO NGƯỜI THÂN ĐIỀU TỐT NHẤT
“Bác sĩ, xin hãy thay cho con trai tôi loại van tim đắt nhất thế giới.”
Bệnh nhân trẻ tuổi nhập viện khoa Tim mạch của Giáo sư Kim Jun Wan đang sống trong hoàn cảnh đầy khó khăn. Cha anh đang phải điều trị ung thư. Cuộc sống của hai người chỉ trông chờ vào những công việc tay chân để có bữa ăn qua ngày.
Thế nhưng, vào khoảnh khắc con trai mình đứng trước sinh tử, người làm cha chỉ có thể khóc và xin Giáo sư sử dụng cho con trai mình thiết bị đắt nhất Thế giới. Với hầu hết mọi người chúng ta, có lẽ ít ai thực sự hiểu được các thiết bị y tế có đặc điểm thế nào, hay công dụng ra sao… Chúng ta chỉ có một niềm tin rằng thứ đắt nhất Thế giới sẽ là thứ tốt nhất. Và chúng ta đều sẽ muốn muốn dành thứ tốt nhất ấy cho người thân của mình… Như cách người cha nghèo trong câu chuyện này đã làm ở Tập 5 “Hospital Playlist”.
9. ĐIỀU KHÔNG MAY CÓ THỂ XẢY ĐẾN VỚI BẤT CỨ AI
“Sảy thai đâu phải là bệnh. Tất nhiên cô không làm gì sai cả. Rất nhiều bệnh nhân hỏi tôi, có phải họ đã làm gì sai nên mới bị sảy thai, hay họ phải cẩn thận chuyện gì. Nhưng không có. Đây là điều có thể xảy đến với bất cứ ai. Và vì lần này cô đã biết được nguyên nhân, để có thể chuẩn bị điều trị. Vậy thì sẽ có thể sinh con khoẻ mạnh.”
Sau khi nghe thông báo về nguy cơ sảy thai, sản phụ bật khóc và không ngừng lo lắng. Ngược lại với phản ứng của cô, Seok Hyeong tỏ ra khá bình tĩnh. Điều đó khiến cô lầm tưởng rằng phải chăng anh đang dửng dưng với căn bệnh của cô?
Tuy nhiên, điều anh thực sự nghĩ là – Việc sảy thai không phải lỗi của sản phụ. Không người mẹ nào có lỗi bởi việc sảy thai có thể xảy đến với bất kì ai.
Đối diện với chuyện không may, phản ứng đầu tiên của chúng ta thường là tự trách mình. Nhưng không phải vấn đề nào cũng đến từ nguyên nhân chủ quan… Sự không may mắn có thể đến với bất cứ ai. Cũng như Giáo sư Yang Seok Hyeong có nói sau đó rằng: Bây giờ biết nguyên nhân rồi, chúng ta có thể tìm cách để đảm bảo em bé được an toàn sinh ra. Có lẽ mỗi chúng ta cũng nên như vậy. Thay vì tự trách và âu lo, ta có thể tìm hiểu kĩ nguyên nhân và rồi nỗ lực thêm lần nữa để thay đổi kết quả.
10. SỐNG VỚI MỘT LÒNG BIẾT ƠN
“Tôi chỉ làm phẫu thuật thôi. Người mà hai người cần cảm ơn là người đó… Nữ, 22 tuổi, cao, thân hình mảnh mai. Bị tai nạn giao thông. Là người hiến tặng gan, cô ấy đã hiến gan cho Ji Ah. Dù tôi không được tiết lộ thông tin chi tiết về cô ấy, nhưng nhờ cô ấy, Ji Ah mới có thể sống sót. Sau này, vào sinh nhật Ji A, hãy cảm ơn cô ấy bằng cả tấm lòng nhé.”
Ji Ah là em bé sơ sinh không may gặp bệnh lý về gan và buộc phải được hiến gan càng sớm càng tốt. Tuy nhiên, rất khó để tìm được lá gan phù hợp khi em còn quá nhỏ. Bất ngờ, cơ hội mới đến với Ji Ah khi có một nạn nhân tai nạn giao thông có lá gan phù hợp. Cha mẹ em vui mừng khôn xiết khi con được cứu. Họ rối rít cảm ơn Giáo sư Jeong Won. Nhưng vào lúc ấy, anh đã bảo họ: Hãy cảm ơn người đã hiến tạng – Cô gái 22 tuổi, dáng người nhỏ, thanh mảnh ấy mới thực sự là người đã cứu sống Ji Ah.
Khoảng lặng ngắn trong tập 6 Hospital Playlist đưa tôi trở lại với đời thực. Bạn thân mến, hãy cùng nhau cố gắng để không quên những ân huệ mình có được trong đời. Sống biết ơn mỗi ngày là điều ta có thể làm cho người đã giúp mình và cũng là để khích lệ bản thân mình… Khích lệ ta sống sao cho thật xứng đáng với những gì ta đã nhận.
11. ĐỪNG BẤT CÔNG VỚI BẢN THÂN
“Tôi cũng ly hôn vì vợ ngoại tình. Tôi làm việc ở bệnh viện, rồi lại một mình chăm con. Cực khổ như thế, nhưng… vợ tôi lại ngoại tình với chồng của bạn. Lúc đầu, lòng tự trọng của tôi bị tổn thương. Tôi cũng cảm thấy xấu hổ khi gặp người khác. Tôi tự hỏi sao cuộc đời lại mệt mỏi như thế? Thực sự rất khổ sở. Nhưng vào một ngày nọ, tôi thấy phí thời gian. Thật phí thời gian khi tôi bất công với chính mình vì điều cô ấy gây ra cho tôi.”
Đã bao nhiêu lần cậu tự hỏi bản thân xem mình làm gì sai mà lại bị đối xử tệ đến vậy?. Chúng ta đều đã từng bất công với chính mình vì một chuyện xấu do người khác gây ra. Điều đó thật hoài phí. Như cách bệnh nhân của Giáo sư Lee Ik Jun từ chối nhận gan từ chồng ngoại tình.
Tôi hiểu rằng, khi sự căm hận đang nhấn chìm chúng ta, bất kì phản ứng nào cũng là cách để ta giải toả cảm xúc. Nhưng bạn thân mến, dù cậu thế nào thì cũng đừng là huỷ hoại bản thân. Nếu nhìn mình một cách công bằng hơn, chẳng phải ta nên đối xử với bản thân tốt hơn? Có như thế mới bù đắp cho bản thân sau những tệ bạc của người ngoài, đúng không nào?
12. ĐỪNG PHÁN XÉT QUÁ VỘI VÀNG
“Cháu mới là người phải cảm ơn. Cảm ơn bác vì đã khoẻ mạnh quay lại.”
Câu chuyện tiếp theo “Hospital Playlist” mang tới là hai cha con nữ bệnh nhân của Giáo sư Ik Jun. Khi chứng kiến tình trạng bệnh của con gái, người cha một mực muốn hiến gan cứu con. Nhưng sức khoẻ của ông không cho phép. Và cứ như vậy, một tuần trôi qua, không còn ai thấy ông đến thăm con gái mình nữa.
Ik Jun đã nghĩ rằng, ông cũng như rất nhiều trường hợp khác. Ông đã sớm từ bỏ việc cứu chữa cho con gái. Nhưng lần này, anh đã sai. Sau hơn 1 tuần trở lại, người cha như được lột xác. Không còn thừa cân, tình trạng bệnh gan nhiễm mỡ được kiểm soát. Ông đã chăm chỉ tập luyện với huấn luyện viên 6 giờ mỗi ngày. Mong muốn cứu sống con gái và bù đắp cho cô những năm tháng ông bận rộn đã lay động Ik Jun. Chính điều ấy tiếp thêm sức mạnh cho giáo sư của chúng ta tiếp nhận ca phẫu thuật. Đồng thời, cũng khiến anh tự kiểm điểm sâu sắc, vì bản thân không hiểu rõ thế thái nhân tình như vẫn nghĩ.
13. KHÔNG BAO GIỜ LÀ QUÁ BẬN ĐỂ QUAN TÂM NHAU
“Thấy mệt mỏi quá thì gọi cho anh. Anh chẳng bận gì đâu, gọi lúc nào cũng được.“
Cuộc sống bận rộn này đang cuốn chúng ta vào guồng quay vội vã, gấp gáp. Nhưng sẽ chẳng bao giờ là quá bận khi dành thời gian cho người thân yêu của mình. Như cách Giáo sư Ik Jun đã làm với cô em gái duy nhất – Người mà anh vẫn cho rằng mình đủ hiểu, kể cả khi không quá gần gũi với cô. Lần đầu tiên, chúng ta được chứng kiến “Kẻ huỷ diệt” của Hospital Playlist – Lee Ik Sun phải bật khóc như một đứa nhóc khi được anh trai lên thăm và cho tiền tiêu vặt.
Hospital Playlist luôn khéo léo trong cách lồng ghép điều cảm động với tính hài hước. Dù chúng ta có thể đang cười khi xem chi tiết này, nhưng lúc sau lại chợt lắng lòng… Đã bao lâu rồi ta không quan tâm đến người thân của mình? Chúng ta sẽ không biết, sự quan tâm của mình làm đối phương cảm động tới mức nào. Hơn hết, ta phải “cho đi” yêu thương một cách rất đơn thuần, chứ đừng chờ đợi khi đối phương cần mình.
14. TRỞ THÀNH MỘT NGƯỜI CÓ TRÁCH NHIỆM
“Min Ha à, tôi… thay vì thích một người thông minh, hoạt bát, tôi thích người có trách nhiệm hơn.”
Bác sĩ Chu Min Ha đã có khoảng thời gian khó khăn, vì phải một mình vật lộn với công việc. Cô cho rằng, không một ai biết những điều mình đang chịu đựng, đặc biệt là Giáo sư Seok Hyeong. Vào buổi tối, khi cô sẵn sàng gửi đi lá đơn xin nghỉ, sự kiện bất ngờ xảy đến với bệnh nhân đã thay đổi mọi chuyện. Lần đầu tiên cấp cứu cho bệnh nhân mà chỉ có một mình, cô quá sợ hãi. Lần đầu tiên trực tiếp cứu sống bệnh, cô không thể kiềm chế mà khóc nức nở. Tất cả những gì cô trải qua như một cơn ác mông… Nhưng Min Ha luôn giữ tinh thần trách nhiệm như thế đã thực sự vượt qua và hái “quả ngọt”.
Chúng ta đã gặp qua không ít khó khăn trên hành trình trưởng thành của mình. Nhiều khi mệt đến rã rời, Nhiều lúc đau khổ vô cùng tận. Nhưng bạn thân mến, nếu ngay thời điểm này, tinh thần trách nhiệm khiến cậu mắc kẹt trong stress và mệt mỏi, thì hãy tin tưởng: Người có trách nhiệm sẽ làm tốt thôi! Trách nhiệm có thể là thứ giúp bền bỉ đi đến đích, chứ không hẳn là thông minh hay hoạt bát.
15. NỖ LỰC ĐỂ CHUYỆN XẤU KHÔNG XẢY RA NỮA
“Tôi biết 2 người đang rất suy sụp. Và tôi cũng xin lỗi vì phải nói ra điều này. Liệu anh chị có thể hiến tim của Hun cho bệnh viện được không? Đây là bệnh hiếm gặp. Nếu gặp lại trường hợp như Hun, tôi không muốn mất cơ hội cứu chữa nữa. Tôi biết đây là yêu cầu quá đáng nhưng nếu hai người chấp nhận hiến tim của Hun, chúng tôi sẽ nghiên cứu và đảm bảo không để đứa trẻ thứ hai xảy ra tình trạng tương tự nữa.”
Đối với tôi, đây là câu chuyện đau lòng nhất trong 12 tập phim của Hospital Playlist phần 1. Câu chuyện về em bé chỉ vừa mới lọt lòng đã phải chiến đấu với một căn bệnh hiếm gặp ở trái tim. Em không thể tiếp tục sống. Cha mẹ em cũng gần như chết lặng trong giây phút cuối cùng bên em. Lần đầu tiên ta thấy được Giáo sư Lee Jun Wan bất lực đến vậy. Cũng là lần đầu tiên một người thận trọng như Giáo sư Lee Jun Wan hứa một lời hứa đầy quyết tâm đến vậy.
Tôi không biết, liệu mỗi chúng ta sẽ phải chạm tới đáy cùng nào… Tôi cũng không chắc chúng ta sẽ vượt qua chúng theo cách nào. Nhưng nếu cậu cũng giống tôi, ngay lúc này cảm thấy cuộc sống quá khó khăn và bất lực… Hãy cùng làm như Jun Wan… nỗ lực để chuyện xấu sẽ không xảy ra tương tự nữa.
17. TIN TƯỞNG TRÁI TIM
“Khi lí trí và con tim nói 2 điều khác nhau, thì trái tim mới đúng. Cứ nghe theo trái tim đi, không hối hận đâu. Đừng quyết định vì tâm trạng nhất thời. Suy nghĩ được không nhỉ là cầu may, may mắn không phải lúc nào cũng đến.”
Không vội vàng thúc đẩy tình cảm giữa Jeong Won và Gyeo Ul, Ik Jun chỉ giúp cho một người dũng cảm theo đuổi tình yêu và một người dũng cảm đối diện với tình yêu. Lời khuyên của Ik Jun trong phân đoạn này được thể hiện một cách hài hước, nhưng lại là một trong những câu quote đáng nhớ nhất với tớ trong Hospital Playlist.
Cậu biết đấy, cách mà trái tim và lí trí đưa ra quyết định rất khác nhau. Lí trí có thể nhanh chóng đưa ra quyết định nhờ các dẫn chứng cụ thể và logic. Ngược lại, trái tim luôn cần rất nhiều thời gian để quan sát và cảm nhận. Nó chậm rãi, từ tốn nhìn sâu vào con người bên trong mỗi chúng ta. Trái tim cứ lặng lẽ chứng kiến những điều mâu thuẫn mà ta giấu chặt nơi đáy lòng… Tất cả chỉ để lắng nghe xem từng nhịp đập này thực sự vì điều gì.
Khi đối diện với chuyện khó khăn, ví dụ như từ bỏ cuộc sống hiện tại để đến một vùng đất mới, tôi lại ngồi một mình và nói chuyện với bản thân. Cuộc trò chuyện ấy luôn rất dài cũng rất lộn xộn. Song, lắng nghe tiếng nói của trái tim chưa bao giờ khiến tôi hối hận. Dẫu quả thực, kết quả không chỉ là hạnh phúc mà vẫn có đủ cả khổ đau.
18. CỐ GẮNG VÌ MÌNH VÀ VÌ NGƯỜI KHÁC
“Cảm ơn anh đã không từ bỏ tôi. Cả đời này tôi sẽ không quên ân huệ ấy.”
Câu chuyện ý nghĩa tiếp theo của Hospital Playlist kể về một bệnh nhân thuộc khoa Ngoại Tim mạch. Anh được chẩn đoán phải dùng thuốc để chờ phẫu thuật. Song, anh hoàn toàn tuyệt vọng với tình trạng bệnh và những cơn đau, nên đã từ chối dùng thuốc. Bác sĩ Do Jae Hak đã phải… cầu xin anh. Thậm chí là quỳ xuống để xin người bệnh hãy tiếp tục dùng thuốc. Điều đó không chỉ vì chữa khỏi bệnh cho anh, mà còn để cứu vãn công việc của bác sĩ Jae Hak. Bác sĩ Do Jae Hak chưa từng nghĩ đến, nhưng nỗ lực tưởng như tuyệt vọng ấy của anh đã thức tỉnh bệnh nhân.
Tôi nghĩ rằng, những lối rẽ trong cuộc sống, không ít lần, sẽ là ngõ cụt… Nhưng chúng ta không từ bỏ vì lí do gì, dù lí do ấy có vẻ cao thượng là vì người khác và bản thân mình, hay thực tế là vì miếng cơm manh áo, chúng ta vẫn sẽ đạt được một kết quả ý nghĩa.
“Dùng hết vốn từ vựng, EQ, IQ, siêu năng lực của cậu, đi mà thuyết phục bệnh nhân đồng ý. Bác sĩ mà từ bỏ bệnh nhân thì không còn là bác sĩ.“
– Giáo sư Kim Jun Wan
19. HÔM NAY BẠN LÀM GÌ CHO BẢN THÂN?
– Dạo này cậu làm gì cho bản thân mình?
– Khoảnh khắc bên cậu như thế này. Ăn cơm và uống cà phê cùng cậu, đó là cách tôi đối xử tốt với mình.
Khi hỏi bạn bè quanh mình xem “Hôm nay cậu làm gì cho bản thân?”, tôi nhận được câu trả lời nhiều nhất là – “Quá lười” để làm gì đó. Cũng có khi là “Chẳng làm gì” chính là đang làm rồi đó… Nhưng bạn thân mến, tôi thực sự mong rằng, cậu có thể làm nhiều hơn cho bản thân. Chỉ là món đồ nhỏ mua vì mình rất thích như Song Hwa chọn một cái kệ đựng củi, hay ngồi lại ăn cơm và uống cà phê thật chậm rãi như điều Ik Jun muốn làm cùng Song Hwa,…
Mặc kệ những điều đang vội vã chảy trôi qua cuộc sống, chúng ta còn có những điều bé nhỏ và chân thực chờ được khám phá. Hãy chăm sóc bản thân bắt đầu từ việc đối xử tốt với mình như vậy nhé!
20. KIÊN CƯỜNG CHIẾN ĐẤU ĐỂ ĐƯỢC SỐNG
“Con đã lớn lên từ khi nào vậy, con trai? Bố và mẹ yêu con rất nhiều nên vẫn giữ chiếc áo đến bây giờ. Nhưng giờ đã đến lúc con là người nắm giữ. Con trai à, mẹ vẫn chưa sẵn sàng. Vậy nên đừng rời bỏ mẹ mà đi.”
Không ít cuộc chia ly được khắc hoạ trong các tập phim của Hospital Playlist. Nhưng, đối với tôi, nỗi đau ở tập cuối càng được khuếch đại và ngấm sâu hơn. Câu chuyện lần này kể về nam bệnh nhân trẻ tuổi ở khoa Ngoại Tim mạch. Dù Jun Wan cố gắng bằng nhiều cách, anh vẫn không thể cứu vãn được tình hình. Tin buồn đến với cha mẹ của anh quá đột ngột và đau đớn.
Trong phân đoạn hai người đến phòng bệnh tiễn biệt đứa con trai duy nhất, người mẹ mang theo chiếc áo sơ sinh của anh, và gửi gắm lại cho anh… Chiếc áo nhỏ như thể vạch xuất phát của cuộc đời. Cha mẹ có thể đi cùng ta suốt dọc hành trình dài. Cha mẹ có thể thay ta chống đỡ rất nhiều gian khó… Thế nhưng, vào thời điểm quyết định, người định đoạt số phận của ta chỉ có chính bản thân ta. Cha mẹ không thể sống thay ta, chịu đau thay ta, hay chiến đấu thay ta. Ta phải tự làm điều đó một cách kiên cường.
Đọc các bài viết khác trong chủ đề [PHIM] tại CHUNG
LƯU Ý: Bản quyền bài viết thuộc về blog “CHUNGwithu.com”. Vui lòng không sao chép dưới bất kì hình thức nào. Nếu bạn có nhu cầu chia sẻ và trích dẫn, xin hãy liên hệ trước qua email: [email protected]. Cảm ơn bạn đã quan tâm tới những nội dung tại blog.
Đọc về BẢN QUYỀN và thông tin ủng hộ cho CHUNG tại: <Đây>
2 Comments
Pingback: [PHIM] Lời Thoại Hài Hước Trong Hospital Playlist | 2020
Pingback: 21 Trích Dẫn Hay Trong "Do You Like Brahms?" - CHUNG