GỬI T. THÂN MẾN,
Hôm nay, Youtube bỗng nhiên nhảy tới một giai điệu vô cùng cũ kĩ với tớ. Đó là Bad – Tablo – Ca khúc tớ đã nghe từ 10 năm trước, khi còn tụi mình ngồi cạnh nhau, nói chuyện riêng trong giờ học rồi bị cô giáo mắng. Tạm gác qua một bên phần ý nghĩa lời nhạc và MV, “Bad” vẫn để lại trong tớ dấu ấn đậm nét về giai điệu lành lạnh, cô đơn và đau đớn. Tuy nhiên, trở lại ở hiện tại, tớ – của lúc này, đang nghe bài hát với cảm xúc man mác khó tả – MỘT NỖI NHỚ VỀ QUÁ KHỨ.
Cậu biết không, mỗi lần nhớ hồi đi học, đầu óc tớ miên man như đầm mình trong dòng nước mênh mông. Vừa quen thuộc lại vừa lạ lẫm… những điều đã qua luôn mang tới cho tớ cảm xúc như vậy, khi biết chúng sẽ không quay lại được nữa.Tớ hiểu rằng, thời gian đã kéo tớ xa khỏi niềm phấn khích với nhiều thứ trong cuộc sống, không như cách năm đó vui vẻ khi nghe được bài hát mới của thần tượng.
Pexel@cottonbro
CẢM XÚC MỚI MẺ QUA ĐI KHÔNG THỂ NÀO TRỞ LẠI
Bài nhạc vẫn nguyên vẹn sau mười năm, nhưng cách chúng ta nghe bài nhạc ấy vào năm 17 tuổi và năm 27 tuổi đã khác xa nhau. Trước đây, chỉ một giai điệu hay đã vô cùng mới mẻ, cũng như rất nhiều điều ý nghĩa trong cuộc sống lúc nào cũng ở thì tươi rói. Chúng ta sẽ cảm nhận bằng tất cả sự tò mò, thích thú. Ta chẳng phải cân nhắc về nỗi sợ hay nỗi buồn.
Vậy nhưng, trưởng thành – thời điểm hiện tại này, mọi điều mới mẻ đã qua và trở nên quen thuộc, hoặc, thậm chí là lùi về quá khứ thành nỗi hoài niệm man mác.
Dạo này, tớ cũng hay ôn lại chuyện cũ, T. ạ. Nhiều khi nhớ quá khứ điên lên được với một cảm giác vô cùng ẤM ỨC.
Tại sao mình có cố gắng thế nào cũng không thể trải nghiệm lại sự hào hứng của lần đầu tiên ấy? Bây giờ, tụi mình có leo lên xe đạp, rồi lượn vòng quanh trường như trước đây, chúng mình vẫn không thể cười ha hả như khi đó. Cậu có nghĩ vì sao hai chữ “đầu-tiên” trở nên thật đặc biệt không? Có lẽ VÌ MỚI MẺ NÊN ĐẶC BIỆT. Rồi khi đã quen thuộc, tự nhiên cũng thấy mọi thứ bình thường… Mà khi bình thường thì ta lại hời hợt, chóng quên.
Pexel@Steve Johnson
TRÂN TRỌNG HIỆN TẠI VÀ HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI
Nhưng này, cậu đừng mắng tớ vì suốt ngày đa sầu đa cảm nhé ~ Nói thế chứ, tớ cũng không sống trong cảm xúc day dứt này mãi đâu. Tớ cho phép mình thi thoảng nhớ nhung điều đã qua.
ĐỂ TRÂN TRỌNG HIỆN TẠI
Để biết rằng, mình ngây thơ lắm! Cái gì cũng không biết đâu, nên nghe một bài hát hay mới háo hức muốn nhảy nhót như vậy. Tâm niệm điều đó giúp tớ mở lòng đi tìm và đón nhận thêm nhiều điều mới mẻ khác nữa. Một cách chắt chiu cho cuộc sống luôn “tươi”, cậu có nghĩ thế không?
Đồng thời, hoài niệm cũng là để tự tri ân mình đã giỏi hơn trước ít nhiều. Khi đi qua cảm giác mới mẻ, chuyện cũ trở thành kỉ niệm, trải nghiệm trở thành kinh nghiệm. Mình đang tốt lên bằng một cách rất đơn thuần.
BIẾN HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI
Vào một ngày nọ, tớ giật mình tự hỏi: “Sao mình cứ nói chuyện cũ thế nhỉ? Phải sống cho hiện tại và hướng đến tương lai chứ?”
Phải vậy không? Thực ra tớ có cách nghĩ khác. So với việc nói về một tương lai còn mơ hồ và bất định, tớ thích kể về quá khứ với những điều đã qua. Không cần quan trọng đó là TÍCH CỰC HAY TIÊU CỰC, mọi thứ đều ĐÃ DIỄN RA. Nó là thật, hoàn toàn chân thật. Tớ cảm nhận như đó là một cách để thành thật với bản thân và bạn đọc của mình. Tương lai – Chắc chắn phải chuẩn bị chứ. Nhưng khi ta biết mình như thế nào trong quá khứ, ta mới trân trọng mình ở hiện tại và có thêm động lực hướng đến tương lai. Cậu có nghĩ thế không?
Ngày hôm nay có khiến cậu nhớ đến chuyện gì của quá khứ? Viết thư lại kể cho tớ nghe nhé!
Đọc thêm những lá thư trước đây
LƯU Ý: Bản quyền bài viết thuộc về blog “CHUNGwithu.com”. Vui lòng không sao chép dưới bất kì hình thức nào. Nếu bạn có nhu cầu chia sẻ và trích dẫn, xin hãy liên hệ trước qua email: [email protected]. Cảm ơn bạn đã quan tâm tới những nội dung tại blog.
Đọc về BẢN QUYỀN và thông tin ủng hộ cho CHUNG tại: <Đây>