The Letters | CHUNG

[Letter #4] Lá Thư Viết Về Nỗi Buồn

Thương gửi bạn thân mến,

TÔI VẪN THƯỜNG TỰ TI VÌ NỖI BUỒN CỦA MÌNH

Một người bạn thân đã từng nhận xét về tôi: “Trong các bài viết của cậu lúc nào cũng mang cảm giác buồn làm sao đó”.

Một người khác nói rằng: “Câu chuyện cậu kể buồn quá, nhưng rất may là nó luôn kết thúc bằng sự lạc quan”.

Cách đây vài năm, vì vài lí do cá nhân, tôi cắt đứt liên lạc với một người bạn. Mãi cho đến Tết vừa rồi, chúng tôi mới có cơ hội gặp lại sau khi khúc mắc trong lòng đã cởi bỏ. Cậu bạn ấy đã chia sẻ: “Ngày chị bảo sẽ không liên lạc với em nữa, em đã định giữ chị, nhưng rồi lại thôi. Vì khi đó, những gì chị chia sẻ trên Facebook khiến em mệt mỏi”.

Nhờ những lời chia sẻ của bạn bè, tôi chợt nhận ra, một cách rất tự nhiên, hình ảnh của mình đã song hành cùng nỗi buồn tự bao giờ. Điều đó làm tôi thấy tự ti… Đâu ai muốn ảnh hưởng tiêu cực đến người khác, đúng không? Bản thân tôi vẫn đang nỗ lực thoát khỏi cảm xúc xám xịt. Vậy nhưng tôi đã vô tình gieo rắc điều mình không thích đến xung quanh.

Vì lí do đó, tôi đã rất tự trách rất nhiều.

lighted candles

Rebecca Peterson-Hall

SỐNG CHUNG VỚI NỖI BUỒN…

Cậu biết không, tôi TỪNG muốn chối bỏ nỗi buồn bằng cách bắt đầu 1 blog truyền cảm hứng. Tôi nói “từng” là bởi vì rốt cục, tôi không thực hiện.

Vào một ngày lái xe chậm chậm trên đường tan làm về nhà, nhìn đường phố, với những ánh đèn ngợp trời, những dáng người mơ hồ, có giàu sang, có nghèo khó,… tôi tự hỏi “Mình là ai?”, “Mình làm được gì cho blog của mình?”. Chuyện “truyền cảm hứng” nghe thật thú vị, nhưng hoàn toàn xa lạ. Nhiều trải nghiệm, suy ngẫm, nhiều câu chuyện tôi trải qua được cảm nhận thông qua “lăng kính” của nỗi buồn. Và viết ra được cảm xúc ấy làm khiến tôi thấy nhẹ nhõm, thoải mái. Thực ra, nhìn thấu nỗi buồn cũng là cách để tôi chạm tới sự thanh thản và lạc quan.

Vì sao mình không chấp nhận bản thân và nỗi buồn là đôi bạn song hành? Nghĩ về điều đó, tôi dần học được cách nhìn nhận nỗi buồn như một phần bản ngã của chính mình. Tôi không thể, cũng không nên ép buộc cảm xúc biến mất đi. Lâu dần, câu hỏi của tôi đã chuyển hoá thành – “Tại sao mình không biến nó thành sức mạnh?”

NỖI BUỒN LÀ ĐIỀU HOÀN TOÀN BÌNH THƯỜNG

Nỗi buồn là một trạng thái cảm xúc thường trực trong mỗi con người, bất kể cậu là ai, hoàn cảnh của cậu thế nào,… Chúng hết sức hiển nhiên nhưng nó không được coi là điều bình thường. Vậy nhưng hiện tại này, khi chúng mình bận rộn hơn giữa dòng chảy cuộc sống, thiết bị điện tử vừa kéo xa những con người đang ngồi cạnh nhau,… nỗi buồn bị áp cho định nghĩa là điều tiêu cực, thậm chí là… sự xấu hổ – như cách tớ đã từng trải qua.

tea light on brown surface

Paolo Nicolello

KHÔNG SAO CẢ NẾU CẬU THẤY BUỒN

Nỗi buồn cũng như niềm vui, không sao cả nếu cậu thấy buồn. Cậu cười rất xinh, cậu khóc cũng không hề xấu xí. Điều ta cần làm cho nỗi buồn của mình là nhìn nhận thẳng thắn vào sự tồn tại của nó với tất cả lòng bao dung và trân quý. Rồi cảm xúc sẽ qua đi, còn chúng ta chẳng phải ngần ngại về cảm xúc của mình nữa.

Cậu cũng có thể chuyển hoá cảm xúc của mình thành một đoạn nhật kí; một câu chuyện giả tưởng. Ý tưởng thú vị hơn là lời hát trên giai điệu cậu thích; hay một bức tranh trừu tượng không màu sắc cụ thể…vv Chúng ta nghĩ, nỗi buồn của nghệ sĩ thật đẹp và chúng ta cũng có thể tự làm ra nghệ thuật của-riêng-mình với nỗi buồn đẹp đẽ của-riêng-mình.

Nếu cảm thấy mình không đủ sức để tiếp tục đi cùng nỗi buồn, hãy nhờ đến sự giúp đỡ. Đừng lo sợ ai đó sẽ chán ghét mình chỉ bởi vì mình buồn. Cũng đừng dập tắt niềm hi vọng chứa trong những lời an ủi của người thương yêu dành cho cậu. Cậu biết đấy, cậu xứng đáng và luôn luôn xứng đáng với tình yêu thương của mọi người.

person holding string lights

Josh Boot

NỖI BUỒN KHÔNG ĐÁNG SỢ ĐẾN VẬY

Nỗi buồn không đáng sợ đâu. Điều đáng sợ là cậu đã chùn bước và nghĩ rằng mình thua cuộc trước nó.

Có lẽ sau này, những lá thư tôi viết vẫn được bao phủ bởi nỗi buồn đấy. Nhưng tôi hứa, ngay cả khi buồn, tôi cũng cảm nhận nỗi buồn bằng niềm lạc quan và niềm tin ở bản thân. Cậu cũng phải thế nhé. Nếu chưa biết làm thế nào thì chúng mình hãy học cùng nhau!

Đọc những lá thư khác

Thương cậu nhiều,

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *